Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Khóc Tình!






















Nhẹ bước bên thềm đếm lá rơi
Buồn vương mắt lệ khóc tình đời
Vì sao duyên kiếp tình đưa đẩy
Để lỡ hai bờ phận lứa đôi
 
Giờ chỉ bóng hình tôi với tôi
Còn đâu môi mắt nụ hoa cười
Tình kia tan biến như làn khói
Sầu lắng đong đầy lòng biển khơi