Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2017

Qua Miền Dĩ Vãng

Trời buồn nghiêng ngả mưa rơi
Lòng sầu thăm thẳm chơi vơi giữa trời
Sương sa gió lộng bên đồi
Đường mây hun hút, đâu rồi tình ơi!
    
Mi ngoan đọng hạt tả tơi
Bóng xưa hoang hoải một trời nhớ nhung
Bàn tay với những muôn trùng
Đâu rồi lối cũ bước cùng bên nhau?
    
Rồi thu cũng sẽ qua mau
Đông về buốt lạnh nhuộm sầu đơn côi
Biết rằng ngăn trở cách đôi 
Mà sao, em vẫn yêu thôi chỉ người... 
   
Được gì ngoài đắng cay thôi!
Mộng thời vụn nát thả trôi giữa dòng 
Tìm về tịnh chốn hư không
Giấu buồn nuốt lệ, má hồng mặn môi.
   

22.09.2016 Thuỳ Trang