Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

VỢ - NGƯỜI TÌNH - HỒNG NHAN TRI KỶ















Anh ơi lời thật mất lòng
Duyên nào phận nấy đèo bòng mà chi
Hãy thương cho phận nữ nhi
Đời có được mấy xuân thì tơ vương

Qua cầu đã hết con đường
Theo chồng thủ tiết đoạn trường nào hay
Nên anh đừng có đổi thay
Đừng trông núi nọ mà đay nghiến người
 
Mãi sao còn được nụ cười
Thỏa công quán xuyền thắm tươi gia đình
Vợ hiền, tri kỷ, người tình
Lòng anh cứ tỏ cho mình thăng hoa
 
Cớ gì anh cứ mơ xa
Có vợ rồi để ở nhà buồn hiu
Ra ngoài ong bướm hoang yêu
Ái ân vụng trộm tiêu điều tấm thân
 
Rồi ai là kẻ ân cần
Lắng nghe chia sẻ gánh phần tâm tư
Tâm tà một cõi thực hư
Tay nào ôm hết những dư vị đời.
 
Lòng em đã thật hết lời
Chẳng ba trong một sáng ngời phân minh
Vợ hiền, tri kỷ, người tình
Chọn ai để khỏi phiêu linh kiếp người.
 
 Thùy Trang

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

Buông










Buông đi những nỗi ưu phiền
Buông đi người từng đắm chìm hồn ta
Từ nay cũng chẳng thiết tha
Ái tình ảo mộng phù hoa thôi mà !